山 shān 庵 ān 秋 qiū 夕 xī - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
山 shān 晚 wǎn 下 xià 樵 qiáo 牧 mù , , 秋 qiū 声 shēng 生 shēng 夜 yè 长 zhǎng 。 。
精 jīng 庐 lú 脱 tuō 尘 chén 想 xiǎng , , 倦 juàn 枕 zhěn 惬 qiè 新 xīn 凉 liáng 。 。
万 wàn 里 lǐ 一 yī 筇 qióng 在 zài , , 百 bǎi 年 nián 双 shuāng 鬓 bìn 苍 cāng 。 。
定 dìng 知 zhī 闲 xián 有 yǒu 味 wèi , , 不 bù 必 bì 醉 zuì 为 wèi 乡 xiāng 。 。
山庵秋夕。宋代。孙应时。山晚下樵牧,秋声生夜长。 精庐脱尘想,倦枕惬新凉。 万里一筇在,百年双鬓苍。 定知闲有味,不必醉为乡。