十 shí 七 qī 夜 yè 如 rú 山 shān 庵 ān - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
一 yī 雨 yǔ 秋 qiū 能 néng 好 hǎo , , 连 lián 宵 xiāo 月 yuè 迥 jiǒng 明 míng 。 。
百 bǎi 年 nián 今 jīn 夕 xī 话 huà , , 万 wàn 里 lǐ 去 qù 年 nián 情 qíng 。 。
水 shuǐ 满 mǎn 天 tiān 相 xiàng 荡 dàng , , 山 shān 空 kōng 人 rén 独 dú 行 xíng 。 。
蝉 chán 声 shēng 发 fā 奇 qí 思 sī , , 携 xié 酒 jiǔ 未 wèi 须 xū 倾 qīng 。 。
十七夜如山庵。宋代。孙应时。一雨秋能好,连宵月迥明。 百年今夕话,万里去年情。 水满天相荡,山空人独行。 蝉声发奇思,携酒未须倾。