杖 zhàng 锡 xī 山 shān - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
万 wàn 杉 shān 夹 jiā 道 dào 磴 dèng 千 qiān 盘 pán , , 岩 yán 水 shuǐ 溪 xī 风 fēng 彻 chè 骨 gǔ 寒 hán 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 云 yún 烟 yān 过 guò 庭 tíng 角 jiǎo , , 睡 shuì 馀 yú 星 xīng 斗 dǒu 转 zhuǎn 阑 lán 干 gān 。 。
登 dēng 临 lín 不 bù 尽 jìn 山 shān 川 chuān 险 xiǎn , , 景 jǐng 物 wù 无 wú 穷 qióng 世 shì 界 jiè 宽 kuān 。 。
会 huì 得 de 人 rén 生 shēng 安 ān 乐 lè 法 fǎ , , 不 bù 须 xū 禅 chán 板 bǎn 与 yǔ 蒲 pú 团 tuán 。 。
杖锡山。宋代。孙应时。万杉夹道磴千盘,岩水溪风彻骨寒。 坐久云烟过庭角,睡馀星斗转阑干。 登临不尽山川险,景物无穷世界宽。 会得人生安乐法,不须禅板与蒲团。