杜 dù 门 mén 自 zì 遣 qiǎn - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
世 shì 事 shì 茫 máng 茫 máng 心 xīn 事 shì 灰 huī , , 众 zhòng 人 rén 争 zhēng 处 chù 我 wǒ 惊 jīng 回 huí 。 。
闭 bì 门 mén 不 bù 管 guǎn 花 huā 开 kāi 落 luò , , 避 bì 俗 sú 唯 wéi 通 tōng 燕 yàn 往 wǎng 来 lái 。 。
富 fù 贵 guì 在 zài 天 tiān 求 qiú 不 bù 得 dé , , 光 guāng 阴 yīn 转 zhuǎn 地 dì 老 lǎo 相 xiāng 催 cuī 。 。
平 píng 生 shēng 任 rèn 达 dá 陶 táo 元 yuán 亮 liàng , , 千 qiān 载 zǎi 神 shén 交 jiāo 共 gòng 一 yī 杯 bēi 。 。
杜门自遣。宋代。戴复古。世事茫茫心事灰,众人争处我惊回。 闭门不管花开落,避俗唯通燕往来。 富贵在天求不得,光阴转地老相催。 平生任达陶元亮,千载神交共一杯。