阴 yīn 漫 màn 漫 màn 行 xíng - - 王 wáng 安 ān 石 shí
愁 chóu 云 yún 怒 nù 风 fēng 相 xiāng 追 zhuī 逐 zhú , , 青 qīng 山 shān 灭 miè 没 méi 沧 cāng 江 jiāng 覆 fù 。 。
少 shǎo 留 liú 灯 dēng 火 huǒ 就 jiù 空 kōng 床 chuáng , , 更 gèng 听 tīng 波 bō 涛 tāo 围 wéi 野 yě 屋 wū 。 。
忆 yì 昨 zuó 踏 tà 雪 xuě 度 dù 长 cháng 安 ān , , 夜 yè 宿 sù 木 mù 瘤 liú 还 hái 苦 kǔ 寒 hán 。 。
谁 shuí 云 yún 当 dāng 春 chūn 便 biàn 妍 yán 暖 nuǎn , , 十 shí 日 rì 九 jiǔ 八 bā 阴 yīn 漫 màn 漫 màn 。 。
阴漫漫行。宋代。王安石。愁云怒风相追逐,青山灭没沧江覆。 少留灯火就空床,更听波涛围野屋。 忆昨踏雪度长安,夜宿木瘤还苦寒。 谁云当春便妍暖,十日九八阴漫漫。