和 hé 项 xiàng 平 píng 父 fù 送 sòng 别 bié - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
长 cháng 江 jiāng 风 fēng 景 jǐng 旧 jiù 闻 wén 知 zhī , , 雪 xuě 里 lǐ 经 jīng 行 xíng 亦 yì 大 dà 奇 qí 。 。
官 guān 舍 shě 荒 huāng 凉 liáng 乏 fá 松 sōng 竹 zhú , , 边 biān 城 chéng 清 qīng 晏 yàn 少 shǎo 文 wén 移 yí 。 。
有 yǒu 时 shí 怀 huái 古 gǔ 登 dēng 临 lín 久 jiǔ , , 自 zì 省 xǐng 无 wú 才 cái 职 zhí 分 fèn 卑 bēi 。 。
白 bái 日 rì 闭 bì 门 mén 还 hái 独 dú 笑 xiào , , 读 dú 书 shū 吾 wú 亦 yì 太 tài 营 yíng 私 sī 。 。
和项平父送别。宋代。孙应时。长江风景旧闻知,雪里经行亦大奇。 官舍荒凉乏松竹,边城清晏少文移。 有时怀古登临久,自省无才职分卑。 白日闭门还独笑,读书吾亦太营私。