舟 zhōu 自 zì 震 zhèn 泽 zé 道 dào 吴 wú 兴 xīng 城 chéng 外 wài 有 yǒu 感 gǎn - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
忆 yì 向 xiàng 苕 tiáo 溪 xī 泊 pō 酒 jiǔ 船 chuán , , 宁 níng 知 zhī 绿 lǜ 发 fā 便 biàn 华 huá 颠 diān 。 。
只 zhǐ 今 jīn 行 xíng 脚 jiǎo 一 yī 万 wàn 里 lǐ , , 重 zhòng 此 cǐ 惊 jīng 心 xīn 二 èr 十 shí 年 nián 。 。
箬 ruò 笠 lì 蓑 suō 衣 yī 真 zhēn 我 wǒ 事 shì , , 清 qīng 风 fēng 明 míng 月 yuè 苦 kǔ 论 lùn 钱 qián 。 。
晚 wǎn 凉 liáng 急 jí 棹 zhào 城 chéng 南 nán 去 qù , , 更 gèng 复 fù 题 tí 诗 shī 作 zuò 后 hòu 缘 yuán 。 。
舟自震泽道吴兴城外有感。宋代。孙应时。忆向苕溪泊酒船,宁知绿发便华颠。 只今行脚一万里,重此惊心二十年。 箬笠蓑衣真我事,清风明月苦论钱。 晚凉急棹城南去,更复题诗作后缘。