登 dēng 毗 pí 陵 líng 青 qīng 山 shān 楼 lóu - - 李 lǐ 中 zhōng
高 gāo 楼 lóu 闲 xián 上 shàng 对 duì 晴 qíng 空 kōng , , 豁 huō 目 mù 开 kāi 襟 jīn 半 bàn 日 rì 中 zhōng 。 。
千 qiān 里 lǐ 吴 wú 山 shān 清 qīng 不 bù 断 duàn , , 一 yī 边 biān 辽 liáo 海 hǎi 浸 jìn 无 wú 穷 qióng 。 。
人 rén 生 shēng 歌 gē 笑 xiào 开 kāi 花 huā 雾 wù , , 世 shì 界 jiè 兴 xīng 亡 wáng 落 luò 叶 yè 风 fēng 。 。
吟 yín 罢 bà 倚 yǐ 栏 lán 何 hé 限 xiàn 意 yì , , 回 huí 头 tóu 城 chéng 郭 guō 暮 mù 烟 yān 笼 lóng 。 。
登毗陵青山楼。五代十国。李中。高楼闲上对晴空,豁目开襟半日中。 千里吴山清不断,一边辽海浸无穷。 人生歌笑开花雾,世界兴亡落叶风。 吟罢倚栏何限意,回头城郭暮烟笼。