登 dēng 舟 zhōu 客 kè 有 yǒu 诵 sòng 杜 dù 诗 shī 春 chūn 水 shuǐ 船 chuán 如 rú 天 tiān 上 shàng 坐 zuò 之 zhī 句 jù 因 yīn 成 chéng 一 yī 绝 jué - - 徐 xú 恢 huī
暖 nuǎn 风 fēng 收 shōu 拾 shí 乍 zhà 晴 qíng 烟 yān , , 春 chūn 水 shuǐ 西 xī 湖 hú 并 bìng 半 bàn 船 chuán 。 。
若 ruò 使 shǐ 杜 dù 陵 líng 轻 qīng 着 zhuó 眼 yǎn , , 应 yīng 言 yán 直 zhí 下 xià 是 shì 青 qīng 天 tiān 。 。
登舟客有诵杜诗春水船如天上坐之句因成一绝。宋代。徐恢。暖风收拾乍晴烟,春水西湖并半船。 若使杜陵轻着眼,应言直下是青天。