泊 pō 舟 zhōu 严 yán 滩 tān - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
天 tiān 色 sè 微 wēi 茫 máng 入 rù 暝 míng 钟 zhōng , , 严 yán 陵 líng 滩 tān 上 shàng 系 xì 孤 gū 篷 péng 。 。
水 shuǐ 禽 qín 与 yǔ 我 wǒ 共 gòng 明 míng 月 yuè , , 芦 lú 叶 yè 同 tóng 谁 shuí 吟 yín 晚 wǎn 风 fēng 。 。
隔 gé 浦 pǔ 人 rén 家 jiā 渔 yú 火 huǒ 外 wài , , 满 mǎn 江 jiāng 愁 chóu 思 sī 笛 dí 声 shēng 中 zhōng 。 。
云 yún 开 kāi 休 xiū 望 wàng 飞 fēi 鸿 hóng 影 yǐng , , 身 shēn 即 jí 天 tiān 涯 yá 一 yī 断 duàn 鸿 hóng 。 。
泊舟严滩。宋代。真山民。天色微茫入暝钟,严陵滩上系孤篷。 水禽与我共明月,芦叶同谁吟晚风。 隔浦人家渔火外,满江愁思笛声中。 云开休望飞鸿影,身即天涯一断鸿。