无 wú 题 tí 其 qí 二 èr - - 连 lián 文 wén 凤 fèng
华 huá 毂 gǔ 高 gāo 轩 xuān 傲 ào 世 shì 尘 chén , , 一 yī 枝 zhī 筇 qióng 竹 zhú 喜 xǐ 相 xiāng 亲 qīn 。 。
精 jīng 神 shén 我 wǒ 愧 kuì 鸿 hóng 都 dōu 客 kè , , 甲 jiǎ 子 zǐ 谁 shuí 同 tóng 绛 jiàng 县 xiàn 人 rén 。 。
悠 yōu 远 yuǎn 山 shān 川 chuān 终 zhōng 古 gǔ 在 zài , , 鲜 xiān 妍 yán 花 huā 草 cǎo 逐 zhú 时 shí 新 xīn 。 。
故 gù 交 jiāo 霜 shuāng 叶 yè 凋 diāo 零 líng 尽 jǐn , , 欲 yù 话 huà 当 dāng 年 nián 记 jì 不 bù 真 zhēn 。 。
无题其二。宋代。连文凤。华毂高轩傲世尘,一枝筇竹喜相亲。 精神我愧鸿都客,甲子谁同绛县人。 悠远山川终古在,鲜妍花草逐时新。 故交霜叶凋零尽,欲话当年记不真。