题 tí 张 zhāng 老 lǎo 松 sōng 树 shù - - 宋 sòng 之 zhī 问 wèn
岁 suì 晚 wǎn 东 dōng 岩 yán 下 xià , , 周 zhōu 顾 gù 何 hé 悽 qī 恻 cè 。 。
日 rì 落 luò 西 xī 山 shān 阴 yīn , , 众 zhòng 草 cǎo 起 qǐ 寒 hán 色 sè 。 。
中 zhōng 有 yǒu 乔 qiáo 松 sōng 树 shù , , 使 shǐ 我 wǒ 长 cháng 叹 tàn 息 xī 。 。
百 bǎi 尺 chǐ 无 wú 寸 cùn 枝 zhī , , 一 yī 生 shēng 自 zì 孤 gū 直 zhí 。 。
题张老松树。唐代。宋之问。岁晚东岩下,周顾何悽恻。 日落西山阴,众草起寒色。 中有乔松树,使我长叹息。 百尺无寸枝,一生自孤直。