正 zhēng 月 yuè 四 sì 日 rì 到 dào 张 zhāng 车 chē 偶 ǒu 成 chéng - - 陈 chén 著 zhe
晴 qíng 行 xíng 半 bàn 日 rì 到 dào 张 zhāng 车 chē , , 石 shí 路 lù 崎 qí 岖 qū 趁 chèn 水 shuǐ 斜 xié 。 。
一 yī 窟 kū 山 shān 中 zhōng 成 chéng 草 cǎo 市 shì , , 数 shù 株 zhū 松 sōng 下 xià 见 jiàn 梅 méi 花 huā 。 。
居 jū 民 mín 尽 jǐn 老 lǎo 他 tā 无 wú 事 shì , , 就 jiù 土 tǔ 为 wéi 生 shēng 自 zì 有 yǒu 涯 yá 。 。
谁 shuí 料 liào 如 rú 今 jīn 同 tóng 沸 fèi 鼎 dǐng , , 不 bù 时 shí 飞 fēi 马 mǎ 涨 zhǎng 尘 chén 沙 shā 。 。
正月四日到张车偶成。宋代。陈著。晴行半日到张车,石路崎岖趁水斜。 一窟山中成草市,数株松下见梅花。 居民尽老他无事,就土为生自有涯。 谁料如今同沸鼎,不时飞马涨尘沙。