宿 sù 天 tiān 宁 níng 寺 sì 偶 ǒu 成 chéng - - 陈 chén 著 zhe
参 cēn 差 cī 新 xīn 复 fù 古 gǔ 禅 chán 关 guān , , 残 cán 树 shù 疏 shū 篁 huáng 百 bǎi 亩 mǔ 闲 xián 。 。
清 qīng 晓 xiǎo 轩 xuān 窗 chuāng 初 chū 过 guò 雨 yǔ , , 黄 huáng 尘 chén 城 chéng 市 shì 自 zì 深 shēn 山 shān 。 。
一 yī 家 jiā 暂 zàn 付 fù 客 kè 天 tiān 外 wài , , 半 bàn 榻 tà 聊 liáo 分 fēn 僧 sēng 夏 xià 闲 xián 。 。
犹 yóu 有 yǒu 故 gù 人 rén 相 xiāng 访 fǎng 问 wèn , , 到 dào 无 wú 言 yán 处 chù 是 shì 时 shí 难 nán 。 。
宿天宁寺偶成。宋代。陈著。参差新复古禅关,残树疏篁百亩闲。 清晓轩窗初过雨,黄尘城市自深山。 一家暂付客天外,半榻聊分僧夏闲。 犹有故人相访问,到无言处是时难。