似 shì 告 gào 成 chéng 寺 sì 主 zhǔ 僧 sēng 蟾 chán 秋 qiū 海 hǎi - - 陈 chén 著 zhe
出 chū 宫 gōng 墙 qiáng 外 wài 步 bù 冬 dōng 暄 xuān , , 转 zhuǎn 憩 qì 黄 huáng 花 huā 翠 cuì 竹 zhú 边 biān 。 。
一 yī 笑 xiào 偈 jì 言 yán 非 fēi 本 běn 色 shǎi , , 相 xiāng 留 liú 清 qīng 供 gòng 亦 yì 前 qián 缘 yuán 。 。
土 tǔ 酥 sū 饤 dìng 洁 jié 昏 hūn 眵 chī 醒 xǐng , , 汤 tāng 乳 rǔ 包 bāo 香 xiāng 老 lǎo 齿 chǐ 便 biàn 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 醉 zuì 陶 táo 终 zhōng 爱 ài 酒 jiǔ , , 难 nán 陪 péi 惠 huì 远 yuǎn 共 gòng 修 xiū 莲 lián 。 。
似告成寺主僧蟾秋海。宋代。陈著。出宫墙外步冬暄,转憩黄花翠竹边。 一笑偈言非本色,相留清供亦前缘。 土酥饤洁昏眵醒,汤乳包香老齿便。 只恐醉陶终爱酒,难陪惠远共修莲。