和 hé 李 lǐ 舍 shè 人 rén 直 zhí 中 zhōng 书 shū 对 duì 月 yuè 见 jiàn 寄 jì - - 李 lǐ 端 duān
名 míng 卿 qīng 步 bù 月 yuè 正 zhèng 淹 yān 留 liú , , 上 shàng 客 kè 裁 cái 诗 shī 怨 yuàn 别 bié 游 yóu 。 。
素 sù 魄 pò 近 jìn 成 chéng 班 bān 女 nǚ 扇 shàn , , 清 qīng 光 guāng 远 yuǎn 似 shì 庾 yǔ 公 gōng 楼 lóu 。 。
婵 chán 娟 juān 更 gèng 称 chēng 凭 píng 高 gāo 望 wàng , , 皎 jiǎo 洁 jié 能 néng 传 chuán 自 zì 古 gǔ 愁 chóu 。 。
盈 yíng 手 shǒu 入 rù 怀 huái 皆 jiē 不 bú 见 jiàn , , 阳 yáng 春 chūn 曲 qū 丽 lì 转 zhuǎn 难 nán 酬 chóu 。 。
和李舍人直中书对月见寄。唐代。李端。名卿步月正淹留,上客裁诗怨别游。 素魄近成班女扇,清光远似庾公楼。 婵娟更称凭高望,皎洁能传自古愁。 盈手入怀皆不见,阳春曲丽转难酬。