还 huán 家 jiā 得 dé 惊 jīng 报 bào 复 fù 回 huí 避 bì 所 suǒ - - 陈 chén 著 zhe
北 běi 马 mǎ 又 yòu 经 jīng 山 shān , , 传 chuán 闻 wén 顷 qǐng 刻 kè 闲 xián 。 。
山 shān 将 jiāng 身 shēn 坐 zuò 断 duàn , , 家 jiā 有 yǒu 梦 mèng 飞 fēi 还 hái 。 。
吞 tūn 哭 kū 自 zì 怜 lián 甫 fǔ , , 忍 rěn 饥 jī 谁 shuí 念 niàn 颜 yán 。 。
真 zhēn 成 chéng 伤 shāng 箭 jiàn 鸟 niǎo , , 翼 yì 翼 yì 怕 pà 虚 xū 弯 wān 。 。
还家得惊报复回避所。宋代。陈著。北马又经山,传闻顷刻闲。 山将身坐断,家有梦飞还。 吞哭自怜甫,忍饥谁念颜。 真成伤箭鸟,翼翼怕虚弯。