安 ān 仁 rén 楼 lóu 间 jiān 晚 wǎn 晴 qíng 时 shí 送 sòng 默 mò 斋 zhāi 伯 bó 回 huí 星 xīng 江 jiāng - - 陈 chén 宗 zōng 远 yuǎn
已 yǐ 是 shì 悲 bēi 秋 qiū 客 kè , , 那 nà 堪 kān 送 sòng 远 yuǎn 人 rén 。 。
乱 luàn 山 shān 残 cán 照 zhào 惨 cǎn , , 落 luò 叶 yè 晚 wǎn 风 fēng 频 pín 。 。
去 qù 恨 hèn 随 suí 帆 fān 远 yuǎn , , 回 huí 头 tóu 转 zhuǎn 意 yì 亲 qīn 。 。
明 míng 朝 cháo 相 xiāng 忆 yì 处 chù , , 鳞 lín 雁 yàn 达 dá 情 qíng 真 zhēn 。 。
安仁楼间晚晴时送默斋伯回星江。宋代。陈宗远。已是悲秋客,那堪送远人。 乱山残照惨,落叶晚风频。 去恨随帆远,回头转意亲。 明朝相忆处,鳞雁达情真。