岁 suì 晏 yàn 怀 huái 姜 jiāng 山 shān - - 释 shì 函 hán 是 shì
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 雨 yǔ 下 xià 长 cháng 干 gàn , , 又 yòu 见 jiàn 梅 méi 花 huā 带 dài 雪 xuě 残 cán 。 。
夏 xià 杪 miǎo 一 yī 传 chuán 庐 lú 岳 yuè 信 xìn , , 秋 qiū 来 lái 几 jǐ 听 tīng 雁 yàn 声 shēng 寒 hán 。 。
艰 jiān 难 nán 客 kè 路 lù 谁 shuí 能 néng 久 jiǔ , , 冷 lěng 暖 nuǎn 人 rén 情 qíng 我 wǒ 已 yǐ 安 ān 。 。
闻 wén 道 dào 开 kāi 年 nián 定 dìng 入 rù 越 yuè , , 轻 qīng 舟 zhōu 应 yīng 过 guò 子 zǐ 陵 líng 滩 tān 。 。
岁晏怀姜山。明代。释函是。东风吹雨下长干,又见梅花带雪残。 夏杪一传庐岳信,秋来几听雁声寒。 艰难客路谁能久,冷暖人情我已安。 闻道开年定入越,轻舟应过子陵滩。