谢 xiè 发 fā 运 yùn 颖 yǐng 叔 shū 宠 chǒng 寄 jì 新 xīn 什 shén - - 郭 guō 祥 xiáng 正 zhèng
春 chūn 风 fēng 冉 rǎn 冉 rǎn 送 sòng 流 liú 年 nián , , 一 yī 望 wàng 云 yún 霄 xiāo 一 yī 惨 cǎn 然 rán 。 。
帝 dì 阁 gé 辍 chuò 才 cái 闻 wén 出 chū 使 shǐ , , 渔 yú 蓑 suō 终 zhōng 老 lǎo 不 bù 成 chéng 仙 xiān 。 。
已 yǐ 甘 gān 荆 jīng 棘 jí 填 tián 灵 líng 府 fǔ , , 想 xiǎng 见 jiàn 蛟 jiāo 龙 lóng 走 zǒu 蜀 shǔ 笺 jiān 。 。
正 zhèng 是 shì 水 shuǐ 深 shēn 波 bō 浪 làng 阔 kuò , , 忽 hū 逢 féng 高 gāo 雁 yàn 寄 jì 华 huá 篇 piān 。 。
谢发运颖叔宠寄新什。宋代。郭祥正。春风冉冉送流年,一望云霄一惨然。 帝阁辍才闻出使,渔蓑终老不成仙。 已甘荆棘填灵府,想见蛟龙走蜀笺。 正是水深波浪阔,忽逢高雁寄华篇。