酬 chóu 李 lǐ 推 tuī 官 guān 淮 huái 上 shàng 见 jiàn 寄 jì - - 郭 guō 祥 xiáng 正 zhèng
霜 shuāng 寒 hán 水 shuǐ 落 luò 平 píng 沙 shā 露 lù , , 短 duǎn 艇 tǐng 悠 yōu 悠 yōu 寻 xún 泊 pō 处 chù 。 。
惊 jīng 弦 xián 旅 lǚ 雁 yàn 失 shī 群 qún 飞 fēi , , 贪 tān 饵 ěr 修 xiū 鳞 lín 随 suí 网 wǎng 去 qù 。 。
世 shì 情 qíng 翻 fān 覆 fù 可 kě 沾 zhān 巾 jīn , , 三 sān 千 qiān 食 shí 客 kè 背 bèi 田 tián 文 wén 。 。
不 bù 须 xū 更 gèng 待 dài 年 nián 华 huá 老 lǎo , , 便 biàn 向 xiàng 东 dōng 山 shān 卧 wò 白 bái 云 yún 。 。
酬李推官淮上见寄。宋代。郭祥正。霜寒水落平沙露,短艇悠悠寻泊处。 惊弦旅雁失群飞,贪饵修鳞随网去。 世情翻覆可沾巾,三千食客背田文。 不须更待年华老,便向东山卧白云。