萤 yíng 火 huǒ - - 杜 dù 甫 fǔ
幸 xìng 因 yīn 腐 fǔ 草 cǎo 出 chū , , 敢 gǎn 近 jìn 太 tài 阳 yáng 飞 fēi 。 。
未 wèi 足 zú 临 lín 书 shū 卷 juàn , , 时 shí 能 néng 点 diǎn 客 kè 衣 yī 。 。
随 suí 风 fēng 隔 gé 幔 màn 小 xiǎo , , 带 dài 雨 yǔ 傍 bàng 林 lín 微 wēi 。 。
十 shí 月 yuè 清 qīng 霜 shuāng 重 zhòng , , 飘 piāo 零 líng 何 hé 处 chǔ 归 guī 。 。
萤火。唐代。杜甫。幸因腐草出,敢近太阳飞。 未足临书卷,时能点客衣。 随风隔幔小,带雨傍林微。 十月清霜重,飘零何处归。