登 dēng 祝 zhù 融 róng 峰 fēng 喜 xǐ 霁 jì - - 陈 chén 傅 fù 良 liáng
仰 yǎng 止 zhǐ 扶 fú 藜 lí 鬓 bìn 发 fà 苍 cāng , , 恰 qià 当 dàng 风 fēng 雨 yǔ 暗 àn 三 sān 湘 xiāng 。 。
为 wèi 谁 shuí 一 yī 辟 pì 天 tiān 无 wú 际 jì , , 及 jí 我 wǒ 重 chóng 来 lái 日 rì 未 wèi 央 yāng 。 。
江 jiāng 过 guò 数 shù 州 zhōu 多 duō 曲 qū 折 zhé , , 山 shān 缘 yuán 长 zhǎng 亩 mǔ 半 bàn 青 qīng 黄 huáng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 耐 nài 得 dé 从 cóng 头 tóu 问 wèn , , 问 wèn 到 dào 吴 wú 门 mén 竟 jìng 渺 miǎo 茫 máng 。 。
登祝融峰喜霁。宋代。陈傅良。仰止扶藜鬓发苍,恰当风雨暗三湘。 为谁一辟天无际,及我重来日未央。 江过数州多曲折,山缘长亩半青黄。 老僧耐得从头问,问到吴门竟渺茫。