和 hé 宗 zōng 易 yì 赋 fù 素 sù 馨 xīn 茉 mò 莉 lì 白 bái 莲 lián 韵 yùn - - 陈 chén 傅 fù 良 liáng
轩 xuān 窗 chuāng 一 yī 日 rì 粲 càn 三 sān 英 yīng , , 尽 jǐn 室 shì 无 wú 尘 chén 眼 yǎn 倍 bèi 明 míng 。 。
闽 mǐn 粤 yuè 固 gù 尝 cháng 矜 jīn 绝 jué 美 měi , , 风 fēng 骚 sāo 犹 yóu 未 wèi 及 jí 知 zhī 名 míng 。 。
羞 xiū 将 jiāng 姿 zī 媚 mèi 随 suí 花 huā 谱 pǔ , , 爱 ài 伴 bàn 孤 gū 高 gāo 上 shàng 月 yuè 评 píng 。 。
独 dú 恨 hèn 遇 yù 寒 hán 成 chéng 弱 ruò 植 zhí , , 色 sè 香 xiāng 殊 shū 不 bù 让 ràng 梅 méi 兄 xiōng 。 。
和宗易赋素馨茉莉白莲韵。宋代。陈傅良。轩窗一日粲三英,尽室无尘眼倍明。 闽粤固尝矜绝美,风骚犹未及知名。 羞将姿媚随花谱,爱伴孤高上月评。 独恨遇寒成弱植,色香殊不让梅兄。