郪 qī 城 chéng 西 xī 原 yuán 送 sòng 李 lǐ 判 pàn 官 guān 兄 xiōng 武 wǔ 判 pàn 官 guān 弟 dì 赴 fù 成 chéng 都 dū 府 fǔ - - 杜 dù 甫 fǔ
凭 píng 高 gāo 送 sòng 所 suǒ 亲 qīn , , 久 jiǔ 坐 zuò 惜 xī 芳 fāng 辰 chén 。 。
远 yuǎn 水 shuǐ 非 fēi 无 wú 浪 làng , , 他 tā 山 shān 自 zì 有 yǒu 春 chūn 。 。
野 yě 花 huā 随 suí 处 chù 发 fā , , 官 guān 柳 liǔ 着 zhe 行 xíng 新 xīn 。 。
天 tiān 际 jì 伤 shāng 愁 chóu 别 bié , , 离 lí 筵 yán 何 hé 太 tài 频 pín 。 。
郪城西原送李判官兄武判官弟赴成都府。唐代。杜甫。凭高送所亲,久坐惜芳辰。 远水非无浪,他山自有春。 野花随处发,官柳着行新。 天际伤愁别,离筵何太频。