登 dēng 牛 niú 头 tóu 山 shān 亭 tíng 子 zi - - 杜 dù 甫 fǔ
路 lù 出 chū 双 shuāng 林 lín 外 wài , , 亭 tíng 窥 kuī 万 wàn 井 jǐng 中 zhōng 。 。
江 jiāng 城 chéng 孤 gū 照 zhào 日 rì , , 山 shān 谷 gǔ 远 yuǎn 含 hán 风 fēng 。 。
兵 bīng 革 gé 身 shēn 将 jiāng 老 lǎo , , 关 guān 河 hé 信 xìn 不 bù 通 tōng 。 。
犹 yóu 残 cán 数 shù 行 xíng 泪 lèi , , 忍 rěn 对 duì 百 bǎi 花 huā 丛 cóng 。 。
登牛头山亭子。唐代。杜甫。路出双林外,亭窥万井中。 江城孤照日,山谷远含风。 兵革身将老,关河信不通。 犹残数行泪,忍对百花丛。