观 guān 张 zhāng 也 yě 愚 yú 作 zuò 草 cǎo 圣 shèng - - 陈 chén 起 qǐ
髯 rán 张 zhāng 学 xué 书 shū 双 shuāng 鬓 bìn 白 bái , , 馀 yú 子 zi 百 bǎi 驾 jià 终 zhōng 莫 mò 及 jí 。 。
晓 xiǎo 兔 tù 经 jīng 霜 shuāng 湘 xiāng 竹 zhú 寒 hán , , 秋 qiū 蛇 shé 引 yǐn 露 lù 剡 shàn 藤 téng 湿 shī 。 。
拙 zhuō 时 shí 每 měi 向 xiàng 巧 qiǎo 中 zhōng 生 shēng , , 圣 shèng 处 chù 更 gèng 从 cóng 颠 diān 里 lǐ 入 rù 。 。
素 sù 鹅 é 春 chūn 昼 zhòu 厌 yàn 栏 lán 时 shí , , 绿 lǜ 水 shuǐ 波 bō 重 zhòng 竹 zhú 风 fēng 急 jí 。 。
观张也愚作草圣。宋代。陈起。髯张学书双鬓白,馀子百驾终莫及。 晓兔经霜湘竹寒,秋蛇引露剡藤湿。 拙时每向巧中生,圣处更从颠里入。 素鹅春昼厌栏时,绿水波重竹风急。