独 dú 坐 zuò 二 èr 首 shǒu - - 杜 dù 甫 fǔ
竟 jìng 日 rì 雨 yǔ 冥 míng 冥 míng , , 双 shuāng 崖 yá 洗 xǐ 更 gèng 青 qīng 。 。
水 shuǐ 花 huā 寒 hán 落 luò 岸 àn , , 山 shān 鸟 niǎo 暮 mù 过 guò 庭 tíng 。 。
暖 nuǎn 老 lǎo 须 xū 燕 yàn 玉 yù , , 充 chōng 饥 jī 忆 yì 楚 chǔ 萍 píng 。 。
胡 hú 笳 jiā 在 zài 楼 lóu 上 shàng , , 哀 āi 怨 yuàn 不 bù 堪 kān 听 tīng 。 。
独坐二首。唐代。杜甫。竟日雨冥冥,双崖洗更青。 水花寒落岸,山鸟暮过庭。 暖老须燕玉,充饥忆楚萍。 胡笳在楼上,哀怨不堪听。