晴 qíng 二 èr 首 shǒu - - 杜 dù 甫 fǔ
久 jiǔ 雨 yǔ 巫 wū 山 shān 暗 àn , , 新 xīn 晴 qíng 锦 jǐn 绣 xiù 文 wén 。 。
碧 bì 知 zhī 湖 hú 外 wài 草 cǎo , , 红 hóng 见 jiàn 海 hǎi 东 dōng 云 yún 。 。
竟 jìng 日 rì 莺 yīng 相 xiāng 和 hè , , 摩 mó 霄 xiāo 鹤 hè 数 shù 群 qún 。 。
野 yě 花 huā 干 gàn 更 gèng 落 luò , , 风 fēng 处 chù 急 jí 纷 fēn 纷 fēn 。 。
晴二首。唐代。杜甫。久雨巫山暗,新晴锦绣文。 碧知湖外草,红见海东云。 竟日莺相和,摩霄鹤数群。 野花干更落,风处急纷纷。