梁 liáng 广 guǎng 文 wén 归 guī 自 zì 襄 xiāng 阳 yáng 作 zuò 古 gǔ 乐 yuè 章 zhāng 迎 yíng 之 zhī 其 qí 二 èr - - 陈 chén 造 zào
自 zì 君 jūn 之 zhī 出 chū 矣 yǐ , , 春 chūn 意 yì 尚 shàng 妖 yāo 冶 yě 。 。
着 zhe 我 wǒ 愁 chóu 城 chéng 中 zhōng , , 转 zhuǎn 首 shǒu 已 yǐ 中 zhōng 夏 xià 。 。
岂 qǐ 无 wú 鼓 gǔ 吹 chuī 具 jù , , 尘 chén 笔 bǐ 置 zhì 不 bù 把 bǎ 。 。
亦 yì 欲 yù 鞭 biān 其 qí 慵 yōng , , 独 dú 倡 chàng 无 wú 和 hé 者 zhě 。 。
梁广文归自襄阳作古乐章迎之 其二。宋代。陈造。自君之出矣,春意尚妖冶。 着我愁城中,转首已中夏。 岂无鼓吹具,尘笔置不把。 亦欲鞭其慵,独倡无和者。