和 hé 魏 wèi 衍 yǎn 同 tóng 登 dēng 快 kuài 哉 zāi 亭 tíng - - 陈 chén 师 shī 道 dào
经 jīng 时 shí 不 bù 出 chū 此 cǐ 同 tóng 临 lín , , 小 xiǎo 径 jìng 新 xīn 摧 cuī 草 cǎo 旧 jiù 侵 qīn 。 。
欲 yù 傍 bàng 江 jiāng 山 shān 看 kàn 日 rì 落 luò , , 不 bù 堪 kān 花 huā 鸟 niǎo 已 yǐ 春 chūn 深 shēn 。 。
来 lái 牛 niú 去 qù 马 mǎ 中 zhōng 年 nián 眼 yǎn , , 朗 lǎng 月 yuè 清 qīng 风 fēng 万 wàn 里 lǐ 心 xīn 。 。
故 gù 著 zhe 连 lián 峰 fēng 当 dāng 极 jí 目 mù , , 回 huí 看 kàn 幽 yōu 径 jìng 绕 rào 双 shuāng 林 lín 。 。
和魏衍同登快哉亭。宋代。陈师道。经时不出此同临,小径新摧草旧侵。 欲傍江山看日落,不堪花鸟已春深。 来牛去马中年眼,朗月清风万里心。 故著连峰当极目,回看幽径绕双林。