宿 sù 合 hé 清 qīng 口 kǒu - - 陈 chén 师 shī 道 dào
风 fēng 叶 yè 初 chū 疑 yí 雨 yǔ , , 晴 qíng 窗 chuāng 误 wù 作 zuò 明 míng 。 。
穿 chuān 林 lín 出 chū 去 qù 鸟 niǎo , , 举 jǔ 棹 zhào 有 yǒu 来 lái 声 shēng 。 。
深 shēn 渚 zhǔ 鱼 yú 犹 yóu 得 dé , , 寒 hán 沙 shā 雁 yàn 自 zì 惊 jīng 。 。
卧 wò 家 jiā 还 hái 就 jiù 道 dào , , 自 zì 计 jì 岂 qǐ 苍 cāng 生 shēng 。 。
宿合清口。宋代。陈师道。风叶初疑雨,晴窗误作明。 穿林出去鸟,举棹有来声。 深渚鱼犹得,寒沙雁自惊。 卧家还就道,自计岂苍生。