挽 wǎn 侍 shì 讲 jiǎng 先 xiān 生 shēng 王 wáng 夫 fū 人 rén 诗 shī 二 èr 首 shǒu - - 陈 chén 舜 shùn 俞 yú
师 shī 墙 qiáng 童 tóng 稚 zhì 被 bèi 陶 táo 钧 jūn , , 穴 xué 凤 fèng 仍 réng 同 tóng 桂 guì 籍 jí 春 chūn 。 。
岂 qǐ 独 dú 慈 cí 良 liáng 尊 zūn 有 yǒu 道 dào , , 就 jiù 论 lùn 恩 ēn 分 fēn 即 jí 吾 wú 亲 qīn 。 。
生 shēng 前 qián 未 wèi 许 xǔ 升 shēng 堂 táng 拜 bài , , 原 yuán 上 shàng 空 kōng 陪 péi 执 zhí 绋 fú 人 rén 。 。
一 yī 曲 qǔ 薤 xiè 歌 gē 难 nán 写 xiě 恨 hèn , , 哀 āi 荣 róng 千 qiān 古 gǔ 付 fù 苍 cāng 珉 mín 。 。
挽侍讲先生王夫人诗二首。宋代。陈舜俞。师墙童稚被陶钧,穴凤仍同桂籍春。 岂独慈良尊有道,就论恩分即吾亲。 生前未许升堂拜,原上空陪执绋人。 一曲薤歌难写恨,哀荣千古付苍珉。