海 hǎi 口 kǒu 吟 yín - - 陈 chén 藻 zǎo
按 àn 图 tú 自 zì 古 gǔ 无 wú 人 rén 到 dào , , 二 èr 百 bǎi 年 nián 来 lái 户 hù 口 kǒu 添 tiān 。 。
架 jià 屋 wū 上 shàng 山 shān 成 chéng 市 shì 井 jǐng , , 张 zhāng 官 guān 近 jìn 海 hǎi 课 kè 鱼 yú 盐 yán 。 。
估 gū 客 kè 趁 chèn 潮 cháo 撑 chēng 米 mǐ 入 rù , , 没 méi 人 rén 忍 rěn 冻 dòng 采 cǎi 蚝 háo 粘 zhān 。 。
仲 zhòng 尼 ní 有 yǒu 庙 miào 尘 chén 谁 shuí 扫 sǎo , , 寺 sì 观 guàn 峥 zhēng 嵘 róng 香 xiāng 火 huǒ 严 yán 。 。
海口吟。宋代。陈藻。按图自古无人到,二百年来户口添。 架屋上山成市井,张官近海课鱼盐。 估客趁潮撑米入,没人忍冻采蚝粘。 仲尼有庙尘谁扫,寺观峥嵘香火严。