归 guī 途 tú 喜 xǐ 晴 qíng - - 陈 chén 文 wén 蔚 wèi
来 lái 时 shí 风 fēng 雪 xuě 乱 luàn 纷 fēn 纷 fēn , , 归 guī 日 rì 川 chuān 原 yuán 处 chǔ 处 chù 春 chūn 。 。
因 yīn 识 shí 发 fā 生 shēng 真 zhēn 意 yì 思 sī , , 雨 yǔ 馀 yú 花 huā 柳 liǔ 更 gèng 精 jīng 神 shén 。 。
归途喜晴。宋代。陈文蔚。来时风雪乱纷纷,归日川原处处春。 因识发生真意思,雨馀花柳更精神。