柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng 其 qí 一 yī 咏 yǒng 柳 liǔ ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 徐 xú 籀 zhòu
才 cái 过 guò 清 qīng 明 míng 。 。
翩 piān 翩 piān 柳 liǔ 眼 yǎn , , 一 yī 望 wàng 盈 yíng 盈 yíng 。 。
莫 mò 上 shàng 高 gāo 楼 lóu , , 檐 yán 前 qián 柔 róu 绿 lǜ , , 钓 diào 起 qǐ 春 chūn 心 xīn 。 。
咨 zī 嗟 jiē 十 shí 里 lǐ 长 cháng 亭 tíng 。 。
好 hǎo 折 zhé 寄 jì 、 xīn 新 rén 人 jiù 旧 rén 人 。 。
还 hái 自 zì 沉 chén 吟 yín , , 章 zhāng 台 tái 有 yǒu 信 xìn , , 仍 réng 旧 jiù 青 qīng 青 qīng 。 。
柳梢青 其一 咏柳(壬午)。清代。徐籀。才过清明。 翩翩柳眼,一望盈盈。 莫上高楼,檐前柔绿,钓起春心。 咨嗟十里长亭。 好折寄、新人旧人。 还自沉吟,章台有信,仍旧青青。