次 cì 韵 yùn 陶 táo 明 míng 甫 fǔ - - 陶 táo 梦 mèng 桂 guì
寸 cùn 质 zhì 元 yuán 非 fēi 紫 zǐ 磨 mó 金 jīn , , 少 shǎo 时 shí 徒 tú 有 yǒu 济 jì 时 shí 心 xīn 。 。
中 zhōng 年 nián 世 shì 味 wèi 谙 ān 常 cháng 尽 jǐn , , 晚 wǎn 节 jié 宗 zōng 门 mén 趋 qū 向 xiàng 深 shēn 。 。
万 wàn 境 jìng 皆 jiē 空 kōng 何 hé 所 suǒ 着 zhe , , 百 bǎi 年 nián 未 wèi 满 mǎn 得 dé 长 cháng 吟 yín 。 。
人 rén 间 jiān 俯 fǔ 仰 yǎng 咸 xián 尘 chén 迹 jī , , 惟 wéi 有 yǒu 江 jiāng 山 shān 不 bù 古 gǔ 今 jīn 。 。
次韵陶明甫。宋代。陶梦桂。寸质元非紫磨金,少时徒有济时心。 中年世味谙常尽,晚节宗门趋向深。 万境皆空何所着,百年未满得长吟。 人间俯仰咸尘迹,惟有江山不古今。