得 dé 舍 shè 弟 dì 消 xiāo 息 xī - - 杜 dù 甫 fǔ
风 fēng 吹 chuī 紫 zǐ 荆 jīng 树 shù , , 色 sè 与 yǔ 春 chūn 庭 tíng 暮 mù 。 。
花 huā 落 luò 辞 cí 故 gù 枝 zhī , , 风 fēng 回 huí 返 fǎn 无 wú 处 chǔ 。 。
骨 gǔ 肉 ròu 恩 ēn 书 shū 重 zhòng , , 漂 piāo 泊 bó 难 nán 相 xiāng 遇 yù 。 。
犹 yóu 有 yǒu 泪 lèi 成 chéng 河 hé , , 经 jīng 天 tiān 复 fù 东 dōng 注 zhù 。 。
得舍弟消息。唐代。杜甫。风吹紫荆树,色与春庭暮。 花落辞故枝,风回返无处。 骨肉恩书重,漂泊难相遇。 犹有泪成河,经天复东注。