再 zài 次 cì 笋 sǔn 韵 yùn - - 张 zhāng 扩 kuò
羽 yǔ 猎 liè 谁 shuí 寻 xún 狐 hú 貉 háo 皮 pí , , 空 kōng 林 lín 失 shī 箭 jiàn 已 yǐ 千 qiān 枝 zhī 。 。
遥 yáo 聆 líng 春 chūn 晚 wǎn 斧 fǔ 斤 jīn 响 xiǎng , , 不 bú 到 dào 岁 suì 寒 hán 霜 shuāng 雪 xuě 时 shí 。 。
喜 xǐ 有 yǒu 斋 zhāi 熏 xūn 延 yán 上 shàng 座 zuò , , 愧 kuì 无 wú 椽 chuán 管 guǎn 付 fù 师 shī 宜 yí 。 。
平 píng 生 shēng 漫 màn 作 zuò 汉 hàn 宫 gōng 妾 qiè , , 十 shí 指 zhǐ 许 xǔ 长 zhǎng 君 jūn 未 wèi 知 zhī 。 。
再次笋韵。宋代。张扩。羽猎谁寻狐貉皮,空林失箭已千枝。 遥聆春晚斧斤响,不到岁寒霜雪时。 喜有斋熏延上座,愧无椽管付师宜。 平生漫作汉宫妾,十指许长君未知。