归 guī 日 rì 再 zài 过 guò 分 fèn 水 shuǐ 岭 lǐng - - 张 zhāng 嵲 niè
兹 zī 山 shān 已 yǐ 巉 chán 绝 jué , , 盘 pán 道 dào 乏 fá 萦 yíng 回 huí 。 。
路 lù 向 xiàng 日 rì 边 biān 出 chū , , 人 rén 从 cóng 云 yún 外 wài 来 lái 。 。
涧 jiàn 声 shēng 高 gāo 更 gēng 咽 yàn , , 梅 méi 蕊 ruǐ 雪 xuě 犹 yóu 开 kāi 。 。
却 què 忆 yì 僧 sēng 房 fáng 坐 zuò , , 深 shēn 炉 lú 拥 yōng 细 xì 灰 huī 。 。
归日再过分水岭。宋代。张嵲。兹山已巉绝,盘道乏萦回。 路向日边出,人从云外来。 涧声高更咽,梅蕊雪犹开。 却忆僧房坐,深炉拥细灰。