饭 fàn 保 bǎo 福 fú - - 陆 lù 游 yóu
筛 shāi 雨 yǔ 云 yún 低 dī 未 wèi 放 fàng 晴 qíng , , 闭 bì 门 mén 作 zuò 病 bìng 忆 yì 闲 xián 行 xíng 。 。
摄 shè 衣 yī 丈 zhàng 室 shì 参 cān 耆 qí 宿 sù , , 曳 yè 杖 zhàng 长 cháng 廊 láng 唤 huàn 弟 dì 兄 xiōng 。 。
饱 bǎo 饭 fàn 即 jí 知 zhī 吾 wú 事 shì 了 le , , 免 miǎn 官 guān 初 chū 觉 jué 此 cǐ 身 shēn 轻 qīng 。 。
归 guī 来 lái 更 gèng 欲 yù 夸 kuā 妻 qī 子 zǐ , , 学 xué 煮 zhǔ 云 yún 堂 táng 芋 yù 糁 sǎn 羹 gēng 。 。
饭保福。宋代。陆游。筛雨云低未放晴,闭门作病忆闲行。 摄衣丈室参耆宿,曳杖长廊唤弟兄。 饱饭即知吾事了,免官初觉此身轻。 归来更欲夸妻子,学煮云堂芋糁羹。