雨 yǔ 后 hòu 生 shēng 凉 liáng 络 luò 纬 wěi 声 shēng 清 qīng 可 kě 爱 ài - - 张 zhāng 侃 kǎn
玄 xuán 蝉 chán 声 shēng 清 qīng 入 rù 吾 wú 耳 ěr , , 暑 shǔ 气 qì 骎 qīn 骎 qīn 犹 yóu 未 wèi 已 yǐ 。 。
残 cán 花 huā 挺 tǐng 挺 tǐng 留 liú 鹿 lù 葱 cōng , , 娇 jiāo 态 tài 娉 pīng 娉 pīng 是 shì 荷 hé 婢 bì 。 。
偶 ǒu 然 rán 一 yī 雨 yǔ 云 yún 纫 rèn 裳 shang , , 池 chí 边 biān 雨 yǔ 过 guò 风 fēng 送 sòng 凉 liáng 。 。
小 xiǎo 虫 chóng 深 shēn 集 jí 杨 yáng 柳 liǔ 影 yǐng , , 一 yī 段 duàn 笙 shēng 歌 gē 清 qīng 更 gèng 长 zhǎng 。 。
雨后生凉络纬声清可爱。宋代。张侃。玄蝉声清入吾耳,暑气骎骎犹未已。 残花挺挺留鹿葱,娇态娉娉是荷婢。 偶然一雨云纫裳,池边雨过风送凉。 小虫深集杨柳影,一段笙歌清更长。