和 hé 纯 chún 甫 fǔ 红 hóng 叶 yè - - 强 qiáng 至 zhì
秋 qiū 园 yuán 无 wú 艳 yàn 色 sè , , 特 tè 地 dì 起 qǐ 西 xī 风 fēng 。 。
间 jiān 向 xiàng 烟 yān 林 lín 翠 cuì , , 时 shí 呈 chéng 霜 shuāng 片 piàn 红 hóng 。 。
霞 xiá 光 guāng 青 qīng 汉 hàn 衬 chèn , , 灯 dēng 炬 jù 碧 bì 纱 shā 笼 lóng 。 。
不 bù 解 jiě 随 suí 松 sōng 柏 bǎi , , 染 rǎn 裁 cái 烦 fán 化 huà 工 gōng 。 。
和纯甫红叶。宋代。强至。秋园无艳色,特地起西风。 间向烟林翠,时呈霜片红。 霞光青汉衬,灯炬碧纱笼。 不解随松柏,染裁烦化工。