和 hé 叔 shū 以 yǐ 琴 qín 诗 shī 见 jiàn 贻 yí 因 yīn 成 chéng 一 yī 篇 piān 奉 fèng 答 dá - - 强 qiáng 至 zhì
制 zhì 就 jiù 七 qī 弦 xián 器 qì , , 斫 zhuó 残 cán 千 qiān 古 gǔ 桐 tóng 。 。
正 zhèng 声 shēng 希 xī 世 shì 出 chū , , 群 qún 耳 ěr 此 cǐ 时 shí 聋 lóng 。 。
徽 huī 暗 àn 列 liè 星 xīng 隐 yǐn , , 意 yì 存 cún 流 liú 水 shuǐ 空 kōng 。 。
凭 píng 君 jūn 莫 mò 轻 qīng 抚 fǔ , , 留 liú 取 qǔ 和 hé 薰 xūn 风 fēng 。 。
和叔以琴诗见贻因成一篇奉答。宋代。强至。制就七弦器,斫残千古桐。 正声希世出,群耳此时聋。 徽暗列星隐,意存流水空。 凭君莫轻抚,留取和薰风。