和 hé 白 bái 都 dōu 官 guān - - 司 sī 马 mǎ 光 guāng
齿 chǐ 疏 shū 鬓 bìn 白 bái 两 liǎng 眸 móu 昏 hūn , , 万 wàn 事 shì 无 wú 堪 kān 老 lǎo 病 bìng 身 shēn 。 。
脱 tuō 粟 sù 犹 yóu 沾 zhān 太 tài 仓 cāng 禄 lù , , 法 fǎ 官 guān 仍 réng 忝 tiǎn 外 wài 台 tái 臣 chén 。 。
直 zhí 缘 yuán 迂 yū 僻 pì 求 qiú 闲 xián 地 dì , , 岂 qǐ 是 shì 孤 gū 高 gāo 慕 mù 古 gǔ 人 rén 。 。
英 yīng 俊 jùn 满 mǎn 朝 cháo 皆 jiē 稷 jì 契 qì , , 太 tài 山 shān 何 hé 少 shǎo 一 yī 飞 fēi 尘 chén 。 。
和白都官。宋代。司马光。齿疏鬓白两眸昏,万事无堪老病身。 脱粟犹沾太仓禄,法官仍忝外台臣。 直缘迂僻求闲地,岂是孤高慕古人。 英俊满朝皆稷契,太山何少一飞尘。