得 dé 叔 shū 毅 yì 书 shū - - 强 qiáng 至 zhì
故 gù 人 rén 消 xiāo 息 xī 苦 kǔ 难 nàn 真 zhēn , , 终 zhōng 日 rì 吴 wú 天 tiān 望 wàng 楚 chǔ 云 yún 。 。
黄 huáng 鹄 gǔ 不 bù 知 zhī 何 hé 处 chǔ 举 jǔ , , 新 xīn 莺 yīng 应 yīng 似 shì 此 cǐ 中 zhōng 闻 wén 。 。
旧 jiù 来 lái 饮 yǐn 量 liàng 还 hái 能 néng 几 jǐ , , 别 bié 后 hòu 诗 shī 才 cái 转 zhuǎn 不 bù 群 qún 。 。
忽 hū 遣 qiǎn 长 zhǎng 髯 rán 驰 chí 短 duǎn 札 zhá , , 数 shù 行 xíng 千 qiān 里 lǐ 赠 zèng 殷 yīn 勤 qín 。 。
得叔毅书。宋代。强至。故人消息苦难真,终日吴天望楚云。 黄鹄不知何处举,新莺应似此中闻。 旧来饮量还能几,别后诗才转不群。 忽遣长髯驰短札,数行千里赠殷勤。