经 jīng 春 chūn 罕 hǎn 尝 cháng 见 jiàn 花 huā 今 jīn 出 chū 湖 hú 上 shàng 悉 xī 已 yǐ 离 lí 披 pī - - 强 qiáng 至 zhì
飞 fēi 花 huā 何 hé 太 tài 急 jí , , 春 chūn 在 zài 岂 qǐ 须 xū 忙 máng 。 。
乱 luàn 点 diǎn 不 bù 经 jīng 眼 yǎn , , 残 cán 枝 zhī 犹 yóu 断 duàn 肠 cháng 。 。
愁 chóu 看 kàn 湖 hú 色 sè 净 jìng , , 怯 qiè 照 zhào 鬓 bìn 毛 máo 霜 shuāng 。 。
回 huí 首 shǒu 壮 zhuàng 游 yóu 地 dì , , 幽 yōu 襟 jīn 付 fù 浅 qiǎn 觞 shāng 。 。
经春罕尝见花今出湖上悉已离披。宋代。强至。飞花何太急,春在岂须忙。 乱点不经眼,残枝犹断肠。 愁看湖色净,怯照鬓毛霜。 回首壮游地,幽襟付浅觞。