被 bèi 召 zhào 赴 fù 经 jīng 筵 yán 途 tú 中 zhōng 偶 ǒu 成 chéng - - 张 zhāng 守 shǒu
度 dù 岭 lǐng 三 sān 年 nián 叹 tàn 陆 lù 沉 chén , , 一 yī 抛 pāo 城 chéng 市 shì 洗 xǐ 尘 chén 襟 jīn 。 。
雷 léi 霆 tíng 激 jī 石 shí 泉 quán 声 shēng 怒 nù , , 烟 yān 雨 yǔ 埋 mái 云 yún 树 shù 色 sè 深 shēn 。 。
食 shí 肉 ròu 向 xiàng 无 wú 编 biān 贝 bèi 齿 chǐ , , 忧 yōu 时 shí 空 kōng 有 yǒu 未 wèi 灰 huī 心 xīn 。 。
露 lù 门 mén 劝 quàn 讲 jiǎng 高 gāo 华 huá 地 dì , , 倦 juàn 鸟 niǎo 终 zhōng 当 dāng 返 fǎn 故 gù 林 lín 。 。
被召赴经筵途中偶成。宋代。张守。度岭三年叹陆沉,一抛城市洗尘襟。 雷霆激石泉声怒,烟雨埋云树色深。 食肉向无编贝齿,忧时空有未灰心。 露门劝讲高华地,倦鸟终当返故林。