子 zi 方 fāng 宰 zǎi 邢 xíng 台 tái 为 wèi 兖 yǎn 豫 yù 通 tōng 衢 qú , , 近 jìn 又 yòu 奇 qí 荒 huāng , , 诗 shī 以 yǐ 代 dài 柬 jiǎn - - 许 xǔ 传 chuán 霈 pèi
不 bù 极 jí 宰 zǎi 官 guān 苦 kǔ , , 谁 shéi 知 zhī 书 shū 味 wèi 真 zhēn 。 。
五 wǔ 年 nián 兴 xìng 水 shuǐ 利 lì , , 四 sì 野 yě 活 huó 饥 jī 民 mín 。 。
清 qīng 白 bái 闲 xián 中 zhōng 操 cāo , , 光 guāng 明 míng 炼 liàn 后 hòu 身 shēn 。 。
鸣 míng 琴 qín 春 chūn 雨 yǔ 足 zú , , 气 qì 象 xiàng 得 dé 翻 fān 新 xīn 。 。
子方宰邢台为兖豫通衢,近又奇荒,诗以代柬。清代。许传霈。不极宰官苦,谁知书味真。 五年兴水利,四野活饥民。 清白闲中操,光明炼后身。 鸣琴春雨足,气象得翻新。