黄 huáng 草 cǎo - - 杜 dù 甫 fǔ
黄 huáng 草 cǎo 峡 xiá 西 xī 船 chuán 不 bù 归 guī , , 赤 chì 甲 jiǎ 山 shān 下 xià 行 xíng 人 rén 稀 xī 。 。
秦 qín 中 zhōng 驿 yì 使 shǐ 无 wú 消 xiāo 息 xī , , 蜀 shǔ 道 dào 兵 bīng 戈 gē 有 yǒu 是 shì 非 fēi 。 。
万 wàn 里 lǐ 秋 qiū 风 fēng 吹 chuī 锦 jǐn 水 shuǐ , , 谁 shuí 家 jiā 别 bié 泪 lèi 湿 shī 罗 luó 衣 yī 。 。
莫 mò 愁 chóu 剑 jiàn 阁 gé 终 zhōng 堪 kān 据 jù , , 闻 wén 道 dào 松 sōng 州 zhōu 已 yǐ 被 bèi 围 wéi 。 。
黄草。唐代。杜甫。黄草峡西船不归,赤甲山下行人稀。 秦中驿使无消息,蜀道兵戈有是非。 万里秋风吹锦水,谁家别泪湿罗衣。 莫愁剑阁终堪据,闻道松州已被围。